Viết về người thân

158 (lượt xem) |

Ấn bản tiếng Việt (Nguyễn Mạnh Trí – Đỗ Thị Thúy)

Lời người phụ trách: Sau sự ra đi của cháu Nguyễn Mạnh Phú ở tuổi 49 thì chúng tôi chỉ muốn giữ mọi chuyện trong sự riêng tư của gia đình nhưng vị Pastor của hội thánh New Life Community Church tại Artesia – California ngõ ý muốn làm một tài liệu về cuộc đời của Phú. Cháu sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng đầy tình thương của gia đình và những người xung quanh. Lập gia đình năm 2001 thì cháu Phú sống với gia đình 28 năm và 21 năm trong tình nghĩa vợ chồng và xã hội.

Bài viết này cũng được xem như một câu chuyện nhỏ viết về nước Mỹ của những gia đình Việt Nam phải bỏ nước ra đi năm 1975. Khi cháu Thúy ngõ ý với tôi muốn viết về Phú kể từ khi thành hôn thì tôi khuyến khích cháu dù rằng cháu lớn lên tại Hoa Kỳ và chỉ chập chửng nói tiếng Việt. Mong rằng cháu có niềm hãnh diện khi đọc bài viết này.

Hình Kim Anh chụp với 3 con tại Đà Nẵng cuối năm 1974

—–

Giáng Sinh 2022 và Năm mới sẽ không như củ vì không có Phú. Chúng tôi muốn cám ơn tất cả mọi người vì tình yêu, sự ủng hộ và những lời cầu nguyện. Chúng tôi cũng muốn nhớ về Phú và ký ức của Phú bằng cách chia sẽ những câu chuyện về gia đình. Tôi bảo cháu Thúy viết về những kỷ niệm trong tình chồng vợ còn những câu chuyện lúc Phú còn nhỏ tôi sẽ lo.

Gia đình chúng tôi đầu tiên định cư tại Charleston, một thành phố biển hiền hòa của tiểu bang South Carolina năm 1975.

Gia đình tác giả và nhà thờ bảo trợ tháng 7 năm 1975 tại phi trường Charleston – South Carolina

Các cháu Đạt, Phú, Cường với mũ Burger King 1975 đầu tiên trên đất Mỹ – Cháu Cường còn mang thẻ bài của Bố

Những sáng Thứ Bảy, sau suốt một tuần lể đầu tắt mặt tối, cả gia đình và bạn bè ra biển bắt Blue Crab, về mua thêm một ít hàu là mọi người có được một cuối tuần vui vẻ. Chúng tôi sống an bình 5 năm tại South Carolina.

Năm 1980, tôi lấy được chứng chỉ Kỹ sư Chuyên nghiệp và quyết định di chuyển qua California. Các cháu rất buồn phải từ giả bạn bè. Qua California, các cháu phải mất mấy năm để quên những kỹ niệm thời thơ ấu tại Charleston. Trong một buổi chiều học về, Phú kể cho tôi nghe một câu chuyện ở trường mà không hiểu sao bạn bè cho là Funny. Trong buổi giao thoa, cô giáo bảo Phú cho bạn bè biết Homeland mình ở đâu thì Phú hồn nhiên trả lời: “Charleston – South Carolina” thì bạn bè ồ lên cười. Về nhà, Phú kể lại cho tôi thì tôi cho cháu biết đúng ra phải trả lời là Việt Nam. Phú không hẵn là đồng ý vì đối với cháu thành phố Charleston quá nhiều kỷ niệm với 3 anh em. Khoảng năm 90, Phú được Học viện Hải quân Annapolis nhận vào vì trong lớp khoảng hơn 200 học sinh tại Trabuco Hills High School thì Phú đứng thứ hai về Toán. Phú nói với tôi Phú không thích hợp với kỷ luật quân ngủ. “Bố đừng buồn vì chỉ một năm phải ra ngoài thì điều đó còn buồn hơn”. Một hai lần cô giáo dạy Toán mời tôi lên khen ngợi Phú nhưng cũng đồng thời cũng cảnh cáo về hạnh kiểm Phú vì hay “Disturb others” … Phú sống một cuộc đời tự do không theo khuôn khổ thông thường.

Sau đó, Phú được UCLA nhận vào. Hai cha con bàn với nhau, tôi cho Phú biết sức gia đình chỉ có thể giúp khoảng 10,000 USD mổi năm. Phú nói sẽ tự xoay sở thêm nhưng khoảng 6 tháng sau, tóc Phú đã có màu muối tiêu. Tôi cũng xúc động khi nhìn sự vất vả của con. Phú mất hơn 5 năm để tốt nghiệp UCLA với chứng chỉ kép Economics và Applied Mathematics. 

Hai vợ chồng Phú và Thúy

Thúy có những suy nghĩ về chồng mình. “Phú xuất sắc trong mọi việc mà anh ấy tập trung vào, trừ việc lái xe. Khi chúng tôi đến thăm một địa điểm mới và Phú đang lái xe, anh ấy rất dễ bị phân tâm khi nhìn phong cảnh. Tôi thấy xe của chúng tôi đi chệch hướng và anh ấy ngượng ngùng nói: “Xin lổi”. Sếp cũ của anh từng tặng anh một chiếc xe ô tô SUV đồ chơi được bao phủ bởi băng cá nhân và những vết xước đen như một món quà sinh nhật. Ông cho biết đây là sau khi Phú đâm vào cấu trúc dải phân cách khi đưa Brandon về. Brandon đã bị thương nhẹ sau sự cố đó. Phú cũng muốn mua một chiếc motorhome lớn để thực hiện các chuyến phượt và lái xe xuyên quốc gia. Người em rễ của Phú ở Oklahoma đã nói với anh ấy: “Không Phú, đừng mua chiếc RV vì sự an toàn của bạn và sự và đặc biệt cho những người xung quanh bạn”.

Phú có khiếu hài hước và có thể tự cười mình. Anh ấy không coi trọng bản thân. Anh ấy yêu thích Chiến tranh giữa các vì sao, chơi poker, du lịch, nấu ăn và âm nhạc của thập niên 80.

Sau khi gia nhập hội thánh New Life Community Church tại Artesia – California và bắt đầu nghiên cứu về Chúa Giêsu. Biết được bản tính tò mò của anh ấy, tôi có thế thấy anh ấy đã gây khó khăn cho người khác khi học kinh thánh. Anh nói rằng anh đã đặt rất nhiều câu hỏi về Cơ đốc giáo. Anh đang tìm sự thật và anh đã tìm thấy nó trong Chúa Giêsu cứu thế. “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của ngài, hầu cho hễ ai người Con ấy một không bị hư mất mà được sống đời đời (Giảng 3:16). Phú nói anh không thể chối bỏ sự thật. Anh đã chịu phép Báp Têm để được tha tội và tình nguyện tham gia mục vụ nhà thờ với tư cách quản trị viên. Sau đó, anh đã giúp thành lập Phân bộ Á Châu tại nhà thờ Tin Lành tại Artesia và liên lạc các nhóm.

Phú cũng được biết đến như một người ủng hộ các bà mẹ đơn thân. Anh ấy đã có một trái tim cho họ ngay cả trước khi chúng tôi gặp nhau. Anh ấy đến với tôi với cả một tấm lòng. Chúng tôi gặp nhau trong nhà thờ tại một buổi chiều khiêu vũ Valentine cách đây 21 năm. Anh ấy nhờ người bạn thân chuyển tình cảm đến mẹ con tôi và mua tặng tôi Socola Godiva. Điều đó làm cho tôi xúc động! Tôi đã thấy anh là người thế nào và tôi cãm thấy hạnh phúc vì điều đó. Anh ấy có một trái tim vàng. Anh ấy rất hào phóng với thời gian, tài sản và thực sự muốn điều tốt nhất cho mọi người. Anh ấy tràn đầy tình thương và niềm vui và luôn nở nụ cười với mọi người anh ấy gặp. Tôi nhận ra rằng sau khi anh ấy qua đời, tôi thoảng thấy Chúa thương tôi nhiều hơn như thế nào qua cách Phú yêu tôi.

Phú và tôi thích đi du lịch. Đó là mối tình đầu của chúng tôi với nhau. Chúng tôi thích đi du thuyền cùng gia đình và bạn bè và khám phá những điểm khác nhau ở Châu Âu, Việt Nam và Thái Lan. Tình yêu thứ hai của chúng tôi là chơi Poker. Lần đầu tiên tôi học chơi với gia đình là ở Big Bear. Sau khi tôi thua đầu tiên đó, tôi muốn chơi lại. Phú nói: “Không, em không nên lãng phí thêm 5 đô la nữa. Các anh chị em của cô đang lấn áp cô trong trò chơi này”. Nhiều năm sau, chúng tôi chơi với các giáo viên trong trường và sau đó gặp bạn Ray của chúng tôi tại các giải đấu Poker tại nhà của anh ấy.

Phú yêu trẻ con vì tâm hồn của anh ấy là một đứa trẻ con to xác. Anh ấy dành tất cả thời gian của mình cho các cháu trai và cháu gái của chúng tôi vì đó là niềm vui của anh ấy. Anh chơi trò điện tử và cờ bàn với các cháu, xem đấu vật WWE hoặc dạy bọn trẻ cách nấu ăn. Anh đã ra những lời khuyên cho các cháu cũng như anh em trong gia đình. Giống như Phú đã nhận Brandon làm con của mình và dành tình yêu thương cho những cháu khác. Điều đó nhắc tôi đến tình yêu thương bao la của Chúa dành cho gia đình tôi và những người khác. Brandon thật may mắn khi có được tình thương của Phú. Điều đó nhắc tôi nhớ đến tình thương bao la của Chúa dành cho gia đình chúng tôi và cả mọi người. Tôi may mắn và hạnh phúc được trải qua 21 năm chung sống với Phú và Brandon thật may mắn được anh ấy chăm sóc. Phương châm của Phú là niềm tin, gia đình và sự tha thứ. Anh đã chia sẻ suy nghĩ của mình tại đám cưới của con trai chúng tôi cách đây vài tháng. Phú nói: “Cuộc đời quá ngắn ngủi. Anh sẽ sống hết mình”. Và đó là những gì anh ấy đã làm. Anh ấy đã cống hiến thời gian, năng lực và tình yêu của mình. Trong phần 2 Cô-rinh-tô 5:8 có ghi rằng: “Chúng tôi tin chắc … lìa bỏ thân thể là được ở cùng Chúa. Đức Mẹ cùng Chúa ngự trên trời. Chúng ta có sự hy vọng và bảo đảm đó”. Nhìn khuôn mặt thanh thản của Phú trong buổi sáng cuối cùng, mọi người trong gia đình đều xúc động trong sự an bình.

Cám ơn mọi người đã yêu thương Phú.

*****

WRITINGS ABOUT LOVE ONES

English edition (Tri Nguyen – Rachel Nguyen)

From the curator: After the passing of Phu Nguyen at the age of 49, we just wanted to keep things private, but the Pastor of New Life Community Church in Artesia – California wanted to make a document about Phu’s life. Phu has lived a short but meaningful life with the family and those around him. Married in 2001, Phu lived with his family for 28 years and 21 years in the relationship of husband and wife and the society.

This article is also considered as a small story about the US of Vietnamese families who had to leave the country in 1975. When Rachel suggested to me that she wanted to write about Phu since she got married, I encouraged her although she grew up in the United States and only barely spoke Vietnamese. I hope Rachel will take pride in reading this post.

Picture of Kim with 3 boys @ Đa Nang by the end of 1974

Christmas 2022 and New Year will not be the same because there is no Phu. We want to thank everyone for their love, support and prayers. We also want to remember Phu and his memory by sharing family stories. I told Rachel to write about the memories of husband and wife’s love, and I will take care of the stories when Phu was young.

Our family first settled in Charleston, a peaceful coastal city in South Carolina in 1975.

Author’s family and church patronage July 1975 at Charleston Airport – South Carolina

Pat, Phu and Tony with the first Burger King 1975 hats in the US. Tony still carried his father’s military ID

On Saturday mornings, after days of hard work, the whole family and friends go to the coast to catch Blue Crab, buy some more oysters, everyone has a happy weekend. We lived peacefully for 5 years in South Carolina.

In 1980, I earned my Professional Engineer license and decided to move to California. The children are very sad to have to say goodbye to their friends. Going to California, it took them several years to forget the memories of their childhood in Charleston. One afternoon, when coming home from school, Phu told me a story from school that for some reason his friends thought it was funny. During the meeting, the teacher asked Phu to tell his friends where his Homeland was, and Phu innocently replied, “Charleston – South Carolina”, and his friends burst out laughing. Coming home, Phu told me, and I told him that the correct answer was Vietnam. Phu does not necessarily agree because for him, Charleston city has too many memories with brothers and friends. In 1990, Phu was admitted to the Annapolis Naval Academy because in the class of more than 200 students at Trabuco Hills High School, Phu ranked second in Mathematics. Phu told me he was not suitable for military disciplines. “Dad, don’t be sad because it’s even sadder to have to go out for a year”. Once or twice, Phu’s Math teacher invited me to praise Phu, but at the same time warned him about his conduct because he was “Disturb others”… Phu lived a free life that didn’t follow the usual framework.

Later, Phu was admitted to UCLA. Father and son discussed the situation and I told Phu that the family can only help him about 10,000 USD per year. Phu said he would manage more, but about 6 months later, Phu’ s hair was salt and pepper color. I am also touched when I see my son’s sufferings. It took Phu more than 5 years to graduate from UCLA with a dual certificate in Economics and Applied Mathematics.

Phu & Rachel at the wedding

Rachel has thoughts about her husband. Chrimas 2022 and New Year will not be the same without Phu. We want to thank everyone for your love, support and prayers.  We would also like to honor Phu and his memory for sharing his story.

“Phu excels at everything he focuses on, except driving. When we visit a new place and Phu is driving, it is easy for him to get distracted looking at the scenery. I saw our car veer off course and he shyly said, “Sorry.” His ex-boss once gave him a toy SUV car covered with bandages and black scratches as a birthday present. He said this was after Phu crashed into the divider structure when bringing Brandon home. Brandon was slightly injured after that incident. Phu also wants to buy a large motorhome for cross – country trips and driving. Phu’s brother-in-law in Oklahoma told him: “No Phu, don’t buy an RV for your own safety and for the sake of the people around you.”

Phu has a good sense of humor and can laugh at himself. He didn’t take himself seriously. He loves Star Wars, poker, travel, cooking, and 80s music.

After joining the New Life Community Church in Artesia – California and starting to study about Jesus. Knowing his curious nature, I could see that he made it difficult for others to study the bible. He said he asked a lot of questions about Christianity. He was looking for the truth and he found it in Jesus Christ. “For God so loved the world that he gave his only begotten Son, that whosoever begotten should not perish but have eternal life (Ecclesiastes 3:16). Phu said he couldn’t deny the truth. He was baptized for the remission of sins and volunteered for church ministry as an administrator. He later helped establish the Asia Section at the Evangelical Church in Artesia and liaise with the groups.

Phu is also known as an advocate for single mothers. He had a heart for them even before we started our relationship. He came to me with all his heart. We met in church at a Valentine’s dance afternoon 21 years ago. He asked a close friend to convey his love to me and bought me Godiva Chocolate. That makes me emotional! I’ve seen what kind of person he is and I’m happy for that. He has a heart of gold. He is generous with his time and assets and really wants the best for everyone. He is full of love and joy and always smiles to everyone he meets. I realized that after he passed away, I sometimes see how God loves me more by the way Phu loves me.

Phu and I love to travel. It was our first love together. We love to cruise with family and friends and explore different spots in Europe, Vietnam and Thailand. Our second love is playing Poker. I first learned to play with my family at Big Bear. After I lose that first, I want to play again. Phu said, “No, you shouldn’t have wasted another $5. Your siblings are overwhelming you in this game.” Years later, we played with the teachers in the school and then met our friend Ray at his home Poker tournaments.

Phu loves children because his soul is a big baby. He spends all his time with our nieces and nephews because it’s his pleasure. He plays video games and board games with his grandchildren, watches WWE wrestling, or teaches the kids how to cook. He gave advice to his grandchildren as well as family members. Like Phu has adopted Brandon as her child and gives love to other grandchildren. It reminds me of God’s immense love for my family and others. Brandon is lucky to have Phu’s love. That reminds me of God’s immense love for our family and everyone. I am lucky and happy to spend 21 years living with Phu and Brandon is very lucky to be taken care of by him. Phu’s motto is faith, family and forgiveness. He shared his thoughts at our son’s wedding a few months ago. Phu said: “Life is too short. I will live my life to the fullest.” And that’s what he did. He gave his time, energy and love. In part 2 Corinthians 5:8 it says: “We firmly believe that … to leave the body is to be with the Lord. Our Lady and God are in heaven. We have that hope and that assurance.” Looking at Phu’s serene face on the last morning, everyone in the family was moved in peace.

Thank you to everyone who loved Phu.

*****

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *